Hành trình rèn biếng ăn cùng con của KOL Lê Kim Quý

Cuối cùng thì hai mẹ con tui đã làm được rồi…
Từ một em bé chỉ bú khi ngủ, bú được vài chục ml là bắt đầu khóc – lắc – ngủ tiếp, có ngày con bú rất ít, có bỏ đói cũng không bú, vì trước đây tui đã vô tình ép con cho hết bình, ăn cho hết chén, khiến con biếng ăn tâm lý nặng. Vậy mà giờ đây, con bú tỉnh – bú một hơi siêu tập trung, chủ động, tỉnh táo, biết đói – biết đòi bú. Trộm vía tỉ lần!!!
Không còn nước mắt. Không còn gõ bình. Không còn cảnh mẹ ngồi nín thở suốt gần cả tiếng chỉ để “cầu được sữa vào người con”.
Thật sự, tui không bao giờ quên những ngày tháng đó.
Có những đêm, tui nằm bên con mà khóc huhu. Tui không dám ngủ sâu. Tui nghĩ không biết mình đang sai ở đâu – hay là con có vấn đề gì trong người? Tui gõ Google, tui nghe podcast, tui đọc chia sẻ của hàng chục bà mẹ khác nhau… nhưng càng đọc càng loạn, càng nghe càng hoang mang.
Và rồi tui biết đến phương pháp không ép của BATLOTE, tui quyết định dành 15 ngày chỉ ở nhà, tạm dừng hết mọi thứ để tập trung cho con và sửa lại chính mình.
Chia sẻ thật với các mẹ là tui đã đăng ký rèn 1:1 cùng hai huấn luyện viên Nhã Mai và Kỳ Duyên – các cô không chỉ giỏi chuyên môn, tư vấn cực kỳ khoa học và chi tiết từng cữ bú, mà còn luôn bên cạnh động viên tui lúc mệt mỏi nhất.
Có nhiều lúc vì xót con và hoang mang, tui muốn dừng lại, tui áp lực kinh khủng… Các cô chỉ nhẹ nhàng nhắn: “Mình đang đi đúng hướng. Cố thêm chút nữa nhé mẹ Pao.” Và nhờ câu nói đó, tui tiếp tục – từng chút – từng chút một – cùng con.
Và rồi điều kỳ diệu đã đến thật sự. Pao bú tỉnh. Pao chủ động. Pao cười khi bú xong chứ không gào khóc như trước.
✨ Sau hành trình này, tui muốn chia sẻ với các mẹ một vài điều thật lòng:
👉 Không ăn hết chén – không bú hết bình – không có nghĩa là con hư hay mẹ sai. 👉 Con là con người – có cảm xúc, có chu kỳ đói – no riêng. Việc của mình là đồng hành – không phải điều khiển. 👉 Và quan trọng nhất: Không ép – không cố – không gồng. Chỉ có tôn trọng và lắng nghe như cầu của con mới giúp mẹ con mình bình yên và chữa lành.
💌 Và nếu mẹ đang trong giai đoạn rối bời giống tui trước kia:
Tui biết mẹ xót con đầu tiên, đau lòng đầu tiên, và cũng là người áp lực nhất khi bị góp ý, bị so sánh, bị nói ra nói vào. Không ai biết mẹ đã cố gắng đến mức nào – chỉ có mẹ và con hiểu.
Nên tui chỉ muốn ôm mẹ một cái – và nói rằng: Mẹ không sai. Mẹ không tệ. Mẹ chỉ đang đi qua một chặng đường khó, để đến gần hơn với sự kết nối giữa mẹ và con.
Rồi sẽ đến một ngày – mẹ nhìn con bú ngon lành mà rơm rớm nước mắt, vì cuối cùng – hai mẹ con mình đã làm được. Cố lên❤️
Xem thêm  [Góc động lực] Chia sẻ hành trình rèn ăn của mẹ Thảo Nguyên